Nắng không tắt vì mưa, con gái nhé!
Khi Sunny viết những dòng này đã hơn một năm kể từ ngày bắt đầu chia sẻ blog *sunnysay*. Lớn hơn một tuổi rồi, suy nghĩ cũng lớn thêm một chút, với cả cũng qua teen rồi nên có thể nói vài thứ cho teen nghe rồi nhé :)) Lúc trước 18 tuổi chân ướt chân ráo bước vào đại học, hăng hái bao nhiêu thì vỡ mộng bấy nhiêu các bạn ạ. Hào hứng với một tương lai tươi sáng phía trước, bao nhiêu là dự định, rồi thì hết năm 1 thế nào, hết năm 2 thế nào... Nhưng mà khổ quá! Tính đủ đường thế mà chẳng đâu vào đâu cả, thế là có một thời gian tự thấy chán mình vô cùng luôn, vì sao vì sao, suốt ngày thắc mắc tại sao, mình thiếu gì mà không thể đạt tới mục tiêu đó? Chắc chắn rồi ai cũng vậy thôi, không ai là không vướng vào cái giới hạn của chính mình cả. Khi mà cảm giác mình lạc khỏi ước mơ, rắc rối trong các mối quan hệ, gặp đủ thứ chướng ngại trên đường, chẳng biết phải làm gì tiếp theo... Khi cố gắng mệt rồi, tự nhiên muốn thu mình lại... suy nghĩ một chút! Yên tĩnh đủ lâu, cảm nhận đủ nh...