Ta kể con nghe


Ngày ấy,
Thiên thần nhỏ của Ta chào đời.
Ngày ấy,
Ta cẩn thận ghi Lời Ước Hẹn vào tim con.

Con lớn lên trong Lòng Ta quan phòng
Ánh mắt thơ long lanh ngàn tinh tú
Mái tóc con Ta cài bông Huệ nhỏ
Vì con thích màu trắng tinh khôi.

Vang trong gió nhẹ Lời Ta dạy
Vương hương ngàn hoa nụ cười bé xinh
Như bông hướng dương, con hướng về Ta tươi tắn
Như chú chiên nhỏ, con tựa Lòng Ta ngủ ngon lành!

Bừng tỉnh giấc mùa xuân mười tám
Bé con của Ta vui khúc hát thanh xuân
Mái tóc đã dài, thơm ngát bao mùa huệ
Bàn tay nhỏ nay với tới những vì sao.

Bé con nhìn Ta cùng trái tim thổn thức
Dùng tự do đổi lấy giấc mộng xuân
Thế gian đó làm con xao xuyến quá!
Con dùng tự do
Để… rời xa Ta!

Tự do Ta ban như chiếc nhẫn cưới
Lưu lấy Lời Hẹn Ước ngủ quên
Một ngày kia con gục đầu trên bàn tay bé nhỏ
Lệ tuôn rơi đánh thức kỉ niệm đẹp ngàn hoa

Ta biết…
Ngày con đi bước xa dần vào bóng tối
Ta biết…
Ngày con về,
Bông huệ cài tóc cũng chẳng còn
Ta biết…
Bé con của Ta sẽ đầy thương tích!
Ta biết! Nhưng chẳng thể cản bước chân con!

Lại đây, bé con đừng khóc!
Lại đây, ngắm vườn Huệ Ta trồng để chờ con!
Lại đây bé con, vì Ta luôn đợi…
Để kể con nghe
Trái tim Ta thương con vô bờ!

 *Sunnysay*

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Cô Ấy Chọn Bóng Tối Để Cho Cậu Mặt Trời

Ký Ức Của Một Thai Nhi

Song sinh