Con muốn viết về Bố
Trong cái nắng ấm của một chiều cuối thu, con bé đứng đó, bóng lưng nho nhỏ trong bộ váy trắng xinh. Hình như nó đang chăm chú nhìn thứ gì phía trước, tóc mai sợi ngắn sợi dài bay bay, bay bay. Tôi lặng người đứng bất động phía sau, trong lòng bất giác dâng lên một thứ linh cảm. Bước lên gò đất đầy cỏ xanh, hàng thông vi vu reo như tiếng hát của các linh hồn. Bé Vân mất rồi, hôm nay tôi ra thăm mộ nó. Nhưng đứa nhỏ đứng đằng kia… chẳng phải là nó sao? … Tôi là giáo viên trong một trường tiểu học gần nhà. Vì là người mới nên công việc có hơi vất vả, vừa dạy học, vừa chủ nhiệm, vừa quản lý công tác đoàn đội. Nhiều lúc công việc ập tới mà đầu xoay mòng mòng. Nếu tôi ra thành phố thì sẽ đỡ áp lực hơn nhiều, nhưng xa nhà như vậy thì ai chăm sóc bố mẹ tôi đây? Tôi về là để lo cho bố mẹ mà. Quên nói cho bạn biết, tôi từng là chủng sinh đấy. Năm đó lớp tôi có một đứa nhỏ vừa chuyển từ thành phố về. Con bé tên Vân, dễ thương và rất hay cười. Chỉ có một vấn đề duy nhất là má phải và tay ch